4 đại đỉnh đèo huyền thoại ở Tây Bắc Việt Nam
Ven bờ phong tục truyền thống độc của các dân tộc thiểu số, khu vực Tây Bắc vẫn nổi tiếng với những cảnh quan quan chim có một không hai, đặc biệt đẹp khi nhìn từ trên cao xuống, đó là những con đeo ngoằn nghèo hút hồn dân mê phượt. Đừng bỏ lỡ cơ hội khám phá tứ đại vương miện nổi tiếng nhất khi bạn có ý định khám phá cung đường Tây Bắc !
Đèo Mã Pí Lèng
Đó là đường đeo hiểm trở về dài khoảng 20km vượt đỉnh Mã Pí Lèng có độ cao 2.000m, nối Mèo Vạc với Đồng Văn. Đoạn này nổi tiếng với những cung đường leo núi như con rắn rắn mình từ ngọn núi này sang ngọn núi khác.
Mã Pí Lèng theo tiếng Quan Hỏa chỉ “sống mũi con ngựa” theo nghĩa đen. Nhưng theo nghĩa bóng, tên gọi này chỉ là sự trở thành đỉnh cao nguy hiểm, nơi dốc cao đến con ngựa qua phải tắt hơi, hoặc đỉnh cao như sống mũi con ngựa.
Con đường băng qua Mã Pí Lèng, được gọi là con đường hạnh phúc, được xây dựng từ năm 1959 đến năm 1965 bởi hàng ngàn thanh niên thuộc 16 dân tộc từ tám miền bắc Việt Nam. Để hoàn thành nó, nhiều người kéo căng sợi dây giữa các đá đá trong 11 tháng.
Từ năm 2009, vùng núi Mã Pí Lèng đã được công nhận là di tích danh lam thắng cảnh quốc gia. Theo đó, đeo Mã Pí Lèng được coi là khu vực di sản đặc sắc về địa chất và cảnh quan; giáp đeo là một trong những điểm quan sát toàn cảnh vào loại đẹp nhất ở Việt Nam, hẻm vực sông Nho Quế là một trong những thung lũng kiến tạo độc nhất vô nhị ở Việt Nam.
Đèo Ô Quy Hồ
Đèo Ô Quy Hồ được biết đến là một trong tứ đại vương miện ở vùng trời Tây Bắc. Nếu bạn là một tín đồ của phượt thủ và chụp ảnh thì đeo Ô Quy Hồ sẽ là một loại chất liệu lừ trong chuyến du lịch Sapa.
Đèo Ô Quy Hồ là tuyến đường quan trọng nối liền hai Tỉnh Lai Châu và Lào Cai. Cung đường có phần ngoằn ngoèo và nguy hiểm trở lại vô tình trở thành địa điểm khám phá cực chất trong chuyến du lịch Sapa. Vì vậy, nếu đi phượt xe máy qua đeo thì bạn cần hết sức khỏe, tốt hơn là hết nên chọn đi phương tiện tiện lợi cho các tài xế đã quá quen với các khúc cua.
Hiện nay, Ô Quy Hồ đang là chiếc đeo tay lớn nhất và đẹp nhất ở Sapa, cũng là chiếc đeo tay dài nhất vùng Tây Bắc. Người ta đặt tên cho con đeo đeo theo tiếng H’mông, tuy nhiên con đeo còn có tên gọi khác là đeo Hoàng Liên.
Đèo Ô Quy Hồ sẽ là nơi giúp tâm hồn bạn trở nên thư thái và giải tỏa hết cảm giác lo lắng thường nhật của cuộc sống thường ngày. Chỉ cần chiếc máy ảnh, bạn đã có thể ghi lại những thước phim tuyệt đẹp của Ô Quy Hồ trong chuyến du lịch Sapa !
Đèo Pha Đin
Với khoảng cách dài 32 km và cao hơn 1.600 m so với mực nước biển, Pha Đin là một trong những chiếc áo giáp vĩ đại và tuyệt vời nhất của Việt Nam. Tên gọi đeo Pha Đin nguyên gốc xuất xứ từ tiếng Thái, Phạ Đin, trong đó Phạ nghĩa là “trời”, Đin là “đất” hàm nghĩa nơi đây là phòng tiếp giáp giữa trời và đất
Trên lưng đeo thắt lưng Pha Đin thường mờ mờ mây che phủ, dưới chân đeo băng là những bản làng lá đác. Nằm trên đeo giáp phía tỉnh Điện Biên nhìn xuống du khách sẽ thấy thung lũng Mường Quài trải nghiệm rộng rãi với ngút ngàn xanh của đồi núi, thấp thoáng những làng bản đầu tiên của huyện Tuần Giáo. Tuy nhiên, khi lên đến gần vương miện thì hầu như không còn nhìn thấy bản làng nào mà chỉ còn nền trời xanh ngọc và núi rừng hùng vĩ như hòa hòa quyện làm một.
Hiện nay, đeo Pha Đin chỉ phù hợp với khách du lịch bảo hiểm. Nếu bạn là một người yêu thích trải nghiệm tuyệt vời và cảm giác mạnh, hãy quên khám phá đeo Pha Đin trong chuyến du lịch Điện Biên.
Đèo Khau Phạ
Đèo nằm ở khu vực giáp ranh giữa huyện Văn Chấn và huyện Mù Cang Chải của tỉnh Yên Bái, đeo Khau Phạ đi qua nhiều địa danh nổi tiếng như La Pán Tẩn, Mù Cang Chải, Tú Lệ, Chế Cu Nha, Nậm…
Nằm ở độ cao từ 1.200m đến 1.500m so với mực nước biển. Đèo vượt qua đỉnh núi Khau Phạ, đỉnh núi cao nhất vùng Mù Cang Chải. Tên gọi của đỉnh núi này trong ngôn ngữ của dân tộc Thái Lan có nghĩa là “Sừng Trời” (chiếc sừng đỉnh lên tận trời), do các chóp đỉnh cao lên giữa biển mây bao quanh như một chiếc sừng.
Những cung đường quanh co giữa những cánh rừng già còn mang đậm nét nguyên sơ và những mảnh đất bậc thang của các dân tộc H’Mông, Thái. Vượt qua vùng đeo heo hút gió và sương mù sương sương phủ, lên cao gần năm đèn kilômet nữa mới thấy thị trấn Mù Căng Chải. Từ thị trấn Mù Cang Chải đi tiếp xa 40 km đường núi nữa là sang đất Than Uyên (Lai Châu), hoặc theo chân những cô gái H’Mông đi ít nhất thêm bóng kilômet nữa mới tìm đến được những bản làng người H’Mông sinh sống.
Còn chần chừ gì nữa mà không xách balo lên để đến Đèo Khau Phạ Yên Bái thôi.